Mình đã học lập trình từ con số 0 như thế nào?
Bài đăng này đã không được cập nhật trong 2 năm
Hành trình tự học lập trình
-----Xin chào các bạn mình tên là Vinh, hiện tại đang là một lập trình viên, thật ra thì chủ đề này khá cũ rồi nhưng với mình thì hành trình học tập của mỗi người là một câu chuyện khác nhau, vì thế mình cũng muốn chia sẻ câu chuyện của mình đến các bạn. Đây là một bài viết mang tính chất chia sẻ, đánh giá một phía từ mình, nên có những nhận định từ phía mình và mình mới tập viết nên nhiều khi trình bày nội dung chưa rõ ràng, còn dài dòng, có sai sót mong các bạn cũng bỏ qua. Được rồi, không dài dòng nữa chúng ta bắt đầu thôi.
-----Do có thể có các bạn các anh/chị/em xem bài nên mình xin gọi chung là mọi người hoặc các bạn nhé thông cảm cho em/anh/tớ
Bén duyên với nghề
-----Cũng không biết bắt đầu câu chuyện từ đâu nhưng có lẽ từ lúc mình học hết năm 2 đại học. Tại sao mình bắt đầu là cuối năm đại học? Bởi hai năm đầu Đại học mình chỉ toàn chơi, rồi yêu đương, cấm nét, đi làm thêm, đi ăn nhậu, tham gia câu lạc bộ nhảy, guitar ,.... nói chung năm đầu Đại học của mình là học vì ** trách nhiệm** thật sự vậy mình chỉ học cho xong và việc chơi (lúc đó mình gọi là trải nghiệm ) ) là chính .
-----Khi hết học kỳ II năm 2 thì trong lúc về trên một chuyến xe bus, mình cũng chọn một chỗ ngồi như bao bạn thanh niên cool khác chọn một cái ghế gần cửa sổ, suốt đoạn đường đi từ trường đến bến xe mình suy nghĩ rất nhiều thứ từ suy nghĩ linh tinh như kiểu: bạn nữ ngồi hàng ghế kia kéo khẩu trang xuống chắc xinh lắm, rồi kiểu giờ nếu mình có bộ giáp như iron men chắc bay về nhà nhanh lắm, rồi thanh niên kia nhìn nguy hiểm vã* có khi nào cướp không ta...... đấy kiểu kiểu vậy. Khi mình nhìn qua cửa sổ xe bus, nhìn dòng người qua lại có người thì đang đi làm về, có người bắt đầu chạy đi chạy lại bán những tờ vé số cuối cùng của ngày, những cô chú bán nước cũng dọn hàng chuẩn bị cho buổi tối, những anh chị công nhân chạy vội về nhà, hoặc là chạy đi làm ca khác, rồi những chiếc ô tô trong đó là những con người trông rất sang trọng, mình nghĩ sau này mình cũng là một trong số họ vậy mai mốt này mình là ai ?
-----Chợt bắt đầu nhớ đến học kì này mình được nhiêu điểm thì các dòng suy nghĩ của mình miên man hơn, mình tự hỏi bản thân: “2 năm rồi mày học được gì? Mày tính năm sau, rồi năm sau nữa cũng vậy hả? Rồi mày tính cứ để ba mẹ còng lưng đi làm để đóng tiền học cho mày vậy hả? .... Thì đến lúc đó mình thực sự nghiêm túc với nghề.
Hành trình học tập của mình
Cố gắng trong điên cuồng ôn tập
-----Theo mình biết ngành lập trình của tụi mình các bạn cũng ngồi máy lâu lắm, thì không biết có ai một ngày ngồi trên 10 -12 tiếng không? Mình đoán chắc là có đó. Lúc đó khi vừa trở lại học kì hè trên Sài Gòn mình lao đầu vào học, thật sự mình mất gốc nhiều nhưng về tư duy lập trình tính toán mình vẫn có, mình bắt đầu lấy các tài liệu cũ ra để học thì lúc đầu mình học tại nhà từ 8h sáng mình học đến 12h đêm thật sự chỉ ngồi một chỗ học, đôi khi nghỉ 15p để nghe nhạc hay vẽ linh tinh, thì từ 8h đến 12h đêm khi vừa xong mình nhận ra mình chỉ vừa kịp ăn 1 ổ bánh mì từ 8h sáng (học kiểu này hơi ngu nhỉ ^^), thì trong vòng chưa đến 1 tuần mình đã lấy lại căn bản những thứ đã học trong học kì trước, thật sự lúc đó mình cũng chưa thấy hay ho gì cả chỉ là ôn lại kiến thức cũ và có thứ gì thôi thúc mình phải nhanh hơn nhanh hơn nữa.
Demo đầu tiên chiệu khó mày mò(có các người anh thân thuộc hướng dẫn) tìm hiểu và làm nên sản phẩm
Cố gắng trong điên cuồng nhưng có kế hoạch hơn
-----Thời gian sau mình đã học hết những gì đã mất rồi nên buổi sau mình bắt đầu làm những cái windowform (kiểu mấy cái app quản lý thôi thêm xoá sửa) từ đơn giản đến phức tạp (thống kê cộng trừ, và tự thiết kế những Database mang tính chất nghiêm túc). Tiếp các tuần sau mình cứ làm cứ làm thì khi đó kĩ năng hay tốc độ xử lý của mình cũng tăng lên đáng kể, các bài toán về mảng, chuỗi, đóng gói hay làm gọn code thì mình cũng nhanh nhạy và gọn gàng hơn.
-----Từ đây mình tập mua một cuốn sổ tay, và 1 cái bút chì, đến đây thực sự mình mới nhận thức được sự tác dụng của cuốn sổ tay.Bắt đầu mình quản lý được thời gian và khối lượng kiến thức mình thu nạp trong ngày, mình ghi ra các mục tiêu trong ngày phải học được gì trong bao nhiều thời gian, ví dụ trong 20p phải nắm được khái niệm web là gì và biết được thật sự muốn làm cái web mình cần và quan trọng mình làm ra được sản phẩm, thì thật sự lúc đó mình cảm thấy cũng hơi hoang mang vì mình cứ học cứ học mấy cái có sẵn trong tài liệu thôi. Đến một thời gian mình bắt đầu học lan man cái gì có trên mấy diễn đàn đăng là mình bay vào học đây đến đoạn này hơi toang đây.
Người định hướng xuất hiện
Muốn học gì thì cũng phải tìm được sư phụ đúng không mọi người ? hihi
-----Thật sự mình học rất nhiều, kiểu bị rơi vào cái vòng xoay kiểu bị nghiện lắm các bạn học lung tung lên cả, Iot, rồi AI cái gì cũng học làm được sản phẩm nhưng mà cái giá trị nền tảng mình hay bỏ qua lắm, nên lúc đó có thể gọi mình là một CODER chứ không phải là một Developer.
-----Thì mình cũng chia sẻ luôn, lúc đó phòng mình có 3 người ở có mình và 2 bạn Developer nữa trong phòng mình cũng có một bạn đi làm từ năm 2 rồi và bạn đó rất giỏi nhưng mà mỗi bạn lập trình viên sẽ có một tự ái nghề nghiệp riêng, nên cũng ít khi mình hỏi bạn đó lắm (lâu lâu cũng có hỏi chứ không phải không ^^) thì mình lấy bạn đó ra là mức, để mình cố gắng đến giờ thì vẫn chưa vược qua được vì càng ngày thanh niên đó càng nhanh ) và mình cũng cố gắng để bắt kịp nhưng giờ thì chưa ^^
-----Thì mình học đến giữa học kì 1 của năm 3 với cường độ như vậy 11-12 tiếng một ngày và đến một hôm mình nghĩ mình nên đến một công ty để thực tập, để biết thực tế một công ty IT thì học sẽ cần có kiến thức gì, mặt dù lúc đó kiến thức của mình biết là nền tảng nhưng mình vẫn tự tin tìm đến những công ty khác để thử xin việc (trong đầu mình lúc đó nếu mà mình phỏng vấn rớt mình xin thực tập không lấy lương luôn ^^). Thì mình cũng đậu phỏng vấn một công ty, mình cũng hớn hở vì mình cũng sắp được đi làm giống bạn chung phòng, cũng áp lực, cũng gặp được các anh chị mới.
----- Nhưng người ơn của mình xuất hiện, thì ngay hôm mình đậu phỏng vấn thì tối đó có một anh khoá trên năm cấp 3 ngày xưa mình với anh đó hay đi nhảy chung, đá banh chung, đấy anh đó mới hỏi qua hỏi lại kiểu hỏi thăm thôi xong mới hỏi mình học gì, mình nói :"cntt anh ơi" trùng hợp anh trai đó cũng cntt lun mà anh cũng đi làm từ năm 2 và anh đi làm 2-3 công ty rồi công ty Việt có công ty Nhật có , thắng giải Olympic quốc gia cntt gì nữa, ây da thật sự có mấy người vầy vào nghề mình ngộp ghê ^^, anh mới hỏi là "anh đang tạo một team để học để làm project thực tế cho cộng đồng. Em có muốn tham gia không?"
-----Cái tin nhắn quyết định con đường phát triển của mình ^^, thế là mình đồng ý tham gia team, team lúc đó tầm 5-6 người thôi, thì lúc mình tham gia anh định hướng cho mình về nghề có những gì mảng gì em nên học gì, hướng dẫn các cách tốt nhất khi code mà ở ngoài công ty khác anh học được, và cả team mình nhờ anh mà ai cũng nâng trình rất nhanh, và trong năm đó mình cũng mạnh dạn đi thi các cuộc thi (hên hên có giải ). Và tham gia hội thảo hơn, khả năng hùng biện tự tin mình tăng đáng kể từ đó anh em cùng nhau phát triển tham gia các dự án cùng nhau, thì team mình cũng có người đi người ở nhưng may mắn mấy anh em vẫn còn chơi với nhau ^^.
-----Cứ thế mình như cá gặp nước ^^ gặp đúng những người cùng đam mê, một ngày team mấy anh ngồi làm từ 8h đến 5:30 là nghỉ để đi đá banh, đánh banh, rồi về cùng nhau ăn tối (có gì ăn đó ) như một gia đình rồi làm tới tối khuya ai làm được làm không thì ngủ ở đấy hoặc về nhà ngủ (à thật sự mấy anh trong team có một cái phòng tụi mình hay chạy qua đó làm), thật sự khoảng thời gian này rất vui vì lúc đầu mình chỉ có một mình lủi thủi học cố gắng, sau đó có một team cùng chí hướng thì thật sự vui.
-----Bây giờ mình cũng tham gia một công ty start up về các giải pháp quản lý trong một doanh nghiệp, tham gia một môi trường start mình nhận về nhiều điều tích cực từ một doanh nghiệp start up, cũng như khó khăn của anh em, và công ty này cũng như gia đình, mình đang trong qúa trình còn học hỏi làm việc ở đây, ở đây còn nhiều cái mình phải học phải thử, nên đó cũng là một trong những lý do giữ mình ở lại.
Một số thứ mình sẽ cải thiện nếu mình quay lại khoảng thời gian đầu học code
- Lên sẵn lịch trình học trong một tháng, một ngày sẽ học được gì
- Đọc nhiều sách hơn vừa xả stress vừa luyện khả năng ăn nói dùng từ làm lập trình nhưng cũng cần để biện luận viết blog chứ (đấy cũng là thứ mình hối hận bởi giờ mình viết dở lắm)
- Tìm ai đó trong ngành đi trước chia sẻ cho mình biết trong ngành mình có gì, những gì nên học cái nào là xu hướng (chỉ cần vậy thôi còn lại mình tự tìm, tự học)
- Sử dụng google thông minh hơn (kiểu khi search xong mình cũng phải biết chọn từ khoá để search vấn đề chính) để search hay những trang web về lập trình
- Ăn đủ ba bữa, ngủ hơn 5 tiếng một ngày
- Nếu có điều kiện hơn một xíu nên ra quán coffee để có không khí và không gian hơn nhé (cũng phải biết lựa quán nhé các bạn - chứ vào cái quán mà đánh bài không rồi con nít chạy qua lại la hét thì cũng toang)
- Giữ trong mình một sự quyết tâm, vì giai đoạn đầu hơi khó khăn (cho các bạn mất gốc như mình) nên cần quyết tâm, tự mình cứu mình chứ không ai cứu mình đâu ^^
- Từ bỏ facebook, đã học thì tắt cái tab facebook đi tắt hết mạng xã hội đi mà học chứ học được 5p quay sang lướt facebook thì xong.
Một số thứ mình mất đi trong quá trình học
- Thật sự nhờ chia tay bạn gái nên mình cũng có động lực để quyết tâm hơn khẳng định cho cô ấy biết mình còn có thể làm những thứ lớn lao, cái này là mình mất bạn gái xong mới học còn mấy bạn có bạn gái học kiểu này xong mất hay không mình không biết )
- Mất đi thời gian vui chơi, gặp gỡ bạn bè coi như mình lên núi tu đi các bạn , quy ẩn giang hồ thời gian tuy là hơi buồn nhưng mình cam đoan lúc đó bạn sẽ không có thời gian thở lun nói chi là lo đi chơi thật thử đi
- Mất đi cái quyền nói “không biết”, bạn không được phép nói không biết, không làm được tệ lắm cũng là câu: "để em thử"
Kết
-----Đó là cả quá trình học của mình mà mình tóm gọn lại, để kể hết ra thì chắc không đủ thời gian đâu, cả miền kí ức của mình mà, qua bài viết này mình có mục đích chính là giúp các bạn trẻ đang hờ hững với nghề, đang chưa nghiêm túc, hay chưa có động lực học thì có thể tìm thấy một cái gì đó từ đây có thêm động lực vì mình cũng là một người thuộc dạng trung bình khá trong lớp thôi.
-----Cố lên các bạn đang mất gốc, mình cũng từng như các bạn nên mình - một đứa bình thường cố được tại sao các bạn lại không? Nếu thấy có thứ để bạn chú ý về bài viết cho mình bình luận để cải thiện về kỹ năng viết hoặc nội dung hoặc đơn thuần là cảm nhận của bạn, chúc các anh/chị các bạn nhiều sức khoẻ và tạm biệt.
All rights reserved