+1

let, let! và biến instance trong RSpec

Một câu hỏi thường gặp khi sử dụng Rspec là có nên sử dụng let, let! hay là một biến instance để lưu trạng thái. Trong bài viết này mình sẽ cố gắng giải thích sự khác biệt giữa các biến let, let! và biến instance để bạn biết nên chọn cái nào.

Khi nào sử dụng let

Dưới đây mình xin trích dẫn lại định nghĩa của let như sau:

Use let to define a memoized h### Khi nào sử dụng let elper method. The value will be cached across multiple calls in the same example but not across examples. Note that let is lazy-evaluated: it is not evaluated until the first time the method it defines is invoked.

Có nghĩa là khai báo let chỉ có giá trị trong từng example (trong Rspec thì được đóng gói trong khối it) và nếu như bạn gọi đến một biến let nhiều lần trong cùng một example thì nó sẽ chỉ khai báo khối let một lần duy nhất thôi (ở lần gọi đầu tiên). Đây là khái niệm lazy evaluation được nhắc đến trong định nghĩa. Bạn hãy xem thêm ví dụ bên dưới để hiểu rõ hơn:

describe GetTime do
  let(:current_time) { Time.now }

  it "gets the same time over and over again" do
    puts current_time # => 2018-07-19 09:35:29 +0300
    sleep(3)
    puts current_time # => 2018-07-19 09:35:29 +0300
  end

  it "gets the time again" do
    puts current_time # => 2018-07-19 09:35:32 +0300
  end
end

Như bạn có thể thấy ở ví dụ trên, mặc dù đã bị delay 3s bằng sleep(3), nhưng current_time vẫn như trước. Điều này là vì current_time đã được gọi ra từ trước, và giá trị được gọi ra ở đây là giá trị đã được cache lại. Và ở những lần gọi sau đó trong cùng khối it thì current_time vẫn như ban đầu. Có nghĩa là Time.now chỉ được gọi đến một lần duy nhất.

Khi được gọi đến trong khối it thứ 2, thì Time.now sẽ được thực hiện lại. Và tương tự ở trên, giá trị này sẽ được sử dụng cho các lần gọi sau trong cùng khối it này.

Tóm lại lazy evaluation có nghĩa là let chỉ chạy khi và chỉ khi nào được gọi đến. Mặc dù let là để định nghĩa một biến, tuy nhiên nó lại gần giống với việc gọi một method hơn.

Khi nào sử dụng let!

Ngó qua định nghĩa về let! dưới đây:

You can use let! to force the method’s invocation before each example.

Nghĩa là let! được gọi trong một khối before ngầm, do đó kết quả đã được tính toán và cache lại trước khi khổi it được thực thi.

describe "GetTime" do
  let!(:current_time) { Time.now }

  before(:each) do
    puts Time.now # => 2018-07-19 09:57:52 +0300
  end

  it "gets the time" do
    sleep(3)
    puts current_time # => 2018-07-19 09:57:52 +0300
  end
end

Bạn có thể thấy ở đây đã có khoảng thời gian delay 3s trước khi gọi current_time nhưng điều đó không còn quan trọng, bởi vì giá trị của current_time thực tế đã được tính toán và lưu lại trước đó rồi.

let! hữu ích khi bạn cần định nghĩa những trạng thái trước khi khối it được thực thi.

Biến instance

Được khai báo trong khối before.

Vấn đề với biến instance là nó được tạo tự động khi được tham chiếu. Vì vậy, nếu bạn gõ sai tên biến, bạn sẽ không nhận được lỗi. Thay vào đó, một biến instance mới sẽ được tạo ra với giá trị khởi tạo là nil.

Điều này vô tình gây ra những lỗi mà rất khó để theo dõi.

Lưu ý là bạn hoàn toàn có thể bật cảnh báo để bạn được thông báo khi có một lỗi đánh máy trong tên biến của bạn.

Ngược lại, nếu dùng let, ta sẽ nhận được lỗi NameError khi gọi sai tên.

Một lưu ý khác là nếu bạn khởi tạo một biến instance trong khối before nào đó, thì việc khởi tạo đó sẽ diễn ra cho mọi khối it, cho dù bạn không sử dụng biến kia trong khối it này.

Do đó, nếu khởi tạo biến instance kia tốn nhiều thời gian, nó sẽ làm cho việc test của bạn bị chậm lại.

Kết

Chốt lại, bạn nên chọn let khi bạn muốn khai báo biến kiểu lazy evaluation, không thì bạn nên dùng let!. Và theo mình là không nên sử dụng biến instance khi viết test Rspec.

Hi vọng bài viết này sẽ có ích với bạn.


Tham khảo


All rights reserved

Viblo
Hãy đăng ký một tài khoản Viblo để nhận được nhiều bài viết thú vị hơn.
Đăng kí